RSS

Hôn nhân


- Trăng mật - không gì tuyệt vời hơn cho những ngày em - anh. Nhưng nhìn mắt mẹ buồn, chị gái thở dài, em biết họ đã qua những ngày nồng nàn như thế.

- Da em bắt đầu tối, tóc em bắt đầu thưa, mắt em bắt đầu sạm và tiếng thở dài của em bắt đầu có mùi vị mang tên “đàn bà”. Em rơi rừ thiên đường xuống, mẹ và chị trấn an “đã thấm gì đâu”, em tự biết rằng những người ruột thịt ấy cũng đã từng bay lên và rơi xuống.


- Anh là chồng khi ngồi vào bàn trong những bữa cơm, là khách khi đứng lên để ra với tivi lúc có chương trình bóng đá, là ông chủ khi nhà có khách, là cái nóc nhà như định nghĩa.

- Không biết từ bao giờ em thấy đá cũng phải mềm dưới những bước chân, không kêu ca, không đòi hỏi. Chiến tranh đã sinh ra đàn bà gánh vác và chiến tranh cũng đã sinh ra những người đàn ông quen yêu cầu cao với hậu phương của mình. Em đã tự động viên mình về điều đó.
Copyright 2009 Đi Qua Tôi. All rights reserved.
Free WPThemes presented by Leather luggage, Las Vegas Travel coded by EZwpthemes.
Bloggerized by Miss Dothy