Cuối mùa rồi. Viết j
cho chút muộn nắng tìm. Ta lạc nhau, giữa mùa hoàng lan phai sắc nhớ. Ta
lạc nhau. Đêm đông giấc ngủ chập chờn anh. Bình yên em - không cựa. Ta
lạc nhau. Nắng gió xoay trong chiều muộn. Chớp mắt. Trời ạ. Tình khùng.
Xa lắm. Nơi cuối miền cùng cực. Em dạ khúc ru xưa lạc loài. Nơi bình yên
nắng ấm. Hạnh phúc anh chìm lạc hoang dại. Em đuối sức trong cuộc đua
không đích đến. Em úp mặt trước mùa dạ lan. Em tồn tại như thân phận
được định đoạt.
Em ở đâu... trong đời sống tạm bợ kia? Em về đâu…nơi những hạt bụi im lìm? Đất mẹ hiền hòa vỗ về buồn muộn hóa tàn tro…
Ôi!
Những hữu hạn của một kiếp người, những khao khát yêu thương, mất mát… khiến niềm tin và lòng nhiệt thành ngày càng mục rỗng…