RSS

Tháng Chín



Tháng Chín ươm tình… mềm phiền, bềnh bồng, khắc khoải, đong đưa niệm nốt say khúc thương mong. Ướt rượt mưa lối rêu ngập phố… nhòa đẫm cung đường chân qua. Lòng chùng, mỏi gối… hoài mong nương giấc quê nhà – yên thân. Dù đâu đó cõi lòng… người ta vẫn nồng nàn vịn níu tháng tám – mùa xưa …ảo ảnh.

Tháng Chín, ta biết nhắc nhở giấc mơ về tháng Tám quanh co định mệnh. Ta biết trân quý tháng Bảy bình dị, thân thuộc từng hơn một lần vô tâm… khi ta khư khư ôm giữ cõi riêng nép lòng mà không mong mình sẻ chia thêm một ai nữa..

Đêm thông thốc gió, ta viết về ai dáng hình hao gầy, liêu xiêu… lòng sợ lo một ngày hình hài ấy hóa gió xa bay, mãi mãi… Khoảnh khắc tiếng ho người, tột cùng lòng xa xót, nặng trĩu từng vòng đời lăn… Bệnh tật như một con quỷ dữ, nó gặm nhấm con người trong đau đớn cho đến khi chết dần chết mòn. Trong ngần ấy tháng năm, còn phải đếm đong bao nhiêu khó nhọc, lo toan nữa? Bệnh viện, mùi thuốc, chết chóc, máu me… đã bắt đầu ám ảnh ta từ những ngày chập chững biết nghĩ, biết lo… Chỉ có cô đơn ôm trọn ta vào lòng… những lúc tình người chối bỏ ta đi.

Có khi, quan tâm người khác để chính bản thân bị tổn thương mạnh mẽ - sâu sắc. Tin tưởng quá nhiều vào ai đó chẳng khác nào quẳng thêm trách nhiệm lên họ. Nếu may mắn, lòng tin không được đáp trả, lòng người cũng chớ hẫng hụt, ưu tư. Bởi đời sống đã nhiều phiền muộn lắm rồi.
Copyright 2009 Đi Qua Tôi. All rights reserved.
Free WPThemes presented by Leather luggage, Las Vegas Travel coded by EZwpthemes.
Bloggerized by Miss Dothy