- Không làm vợ cũng xin làm mẹ
Nước mắt nghiêng về phía nụ cười -
Nước mắt nghiêng về phía nụ cười -
Đa đoan.
Trót nợ nầng vệt son cho đời, màu mắt cho cuộc sống, một nụ cười cho
viên biếc an nhiên. Ngày mùa trôi trôi miền chưa nhọc nhọc, thuở ai đó
từng nói tìm thấy nơi người đàn bà những điều chưa bao giờ mất mát. Gió
cuốn nhọc nhằn đeo bám, gắn bó những điều không được phép hiện hữu nơi
tim.
Trót nợ nầng vệt son cho đời, màu mắt cho cuộc sống, một nụ cười cho
viên biếc an nhiên. Ngày mùa trôi trôi miền chưa nhọc nhọc, thuở ai đó
từng nói tìm thấy nơi người đàn bà những điều chưa bao giờ mất mát. Gió
cuốn nhọc nhằn đeo bám, gắn bó những điều không được phép hiện hữu nơi
tim.
Đêm
thâu trăn trở, loay hoay cô độc. Thời gian trôi, mang theo những ám ảnh
khôn nguôi, hoài niệm đau đáu trong dư âm ỉ ôi tàn cuộc. Em thấy mùa
xuân chưa? Đàn bà.
thâu trăn trở, loay hoay cô độc. Thời gian trôi, mang theo những ám ảnh
khôn nguôi, hoài niệm đau đáu trong dư âm ỉ ôi tàn cuộc. Em thấy mùa
xuân chưa? Đàn bà.
Đàn bà. Kẻ dám đón nhận mọi đòn đau của số phận để sinh con ngoài giá thú với người mình yêu và sẳn sàng chịu những hy sinh vô hạn vì tình yêu.
Đàn bà. Kẻ không có đủ khả
năng làm những điều tội lỗi. Nếu vì một hành động nào đó thoạt nhìn có
vẻ phạm pháp, thì điều bào chữa chỉ có thể đó là hành động vì một tình
yêu.
năng làm những điều tội lỗi. Nếu vì một hành động nào đó thoạt nhìn có
vẻ phạm pháp, thì điều bào chữa chỉ có thể đó là hành động vì một tình
yêu.
Đàn
bà. Đêm muộn, ấp ủ j cho tim, những dấu gõ trên bàn phím không hình hài.
Yêu thương gia đình của mẹ, chị gần nửa đời lo toan bao bọc, chốc lát
không thể tìm lại vì một lần sai. Nghiêng mặt, hàng mi ngân ngấn, ai nói
đàn bà khóc. Sai rồi, là dư thừa đau đớn nên tư tràn theo nếp nghĩ J. Hối hận chăng? Đàn bà.
bà. Đêm muộn, ấp ủ j cho tim, những dấu gõ trên bàn phím không hình hài.
Yêu thương gia đình của mẹ, chị gần nửa đời lo toan bao bọc, chốc lát
không thể tìm lại vì một lần sai. Nghiêng mặt, hàng mi ngân ngấn, ai nói
đàn bà khóc. Sai rồi, là dư thừa đau đớn nên tư tràn theo nếp nghĩ J. Hối hận chăng? Đàn bà.
Xin
hãy trả lại cho tôi những tháng ngày gió xóa, trả lại những tháng ngày
yêu thương xa ngái trong mắt người tìm, … Sao lại là, gặp nhau để tạm
biệt, mùa tạm biệt lại đậm tô vết hằn. Hạnh phúc không còn là cảm nhận
rõ nét trong mắt đàn bà. Cứ ngỡ thôi lạc loài cảm xúc, cứ thong dong nhịp sống của riêng mình, cứ ngỡ bình yên sẽ bình minh… mà người ta còn nợ nhau nhiều quá!
hãy trả lại cho tôi những tháng ngày gió xóa, trả lại những tháng ngày
yêu thương xa ngái trong mắt người tìm, … Sao lại là, gặp nhau để tạm
biệt, mùa tạm biệt lại đậm tô vết hằn. Hạnh phúc không còn là cảm nhận
rõ nét trong mắt đàn bà. Cứ ngỡ thôi lạc loài cảm xúc, cứ thong dong nhịp sống của riêng mình, cứ ngỡ bình yên sẽ bình minh… mà người ta còn nợ nhau nhiều quá!
VỚI ĐỨA CON NGOÀI GIÁ THÚ
- Vương Trọng -
Đợi về khuya cả phòng lặng ngủ
Mẹ nhẹ nhàng ngồi dậy vuốt ve con
Mặc người đời gọi con ngoài giá thú
Con vẫn trong tình mẹ vuông tròn.
Mẹ làm mẹ mà chưa từng làm vợ
Vẫn suất cơm tập thể quá khiêm nhường
Nửa làm máu, nửa chia ra làm sữa
Hạnh phúc nào bằng san sẻ yêu thương.
Thôi nhắc chi những năm dài trống trải
Bao vầng trăng vô nghĩa rụng qua đầu
Tóc hoàng hôn thưa dần theo lược chải
Pháo cưới người như đốt để trêu nhau!
Mẹ nhớ lại ngày con vừa trứng nước
Người ấy đi như trốn chạy nợ nần
Thèm trái chua, mẹ trùm chăn ăn lén
Sợ mắt người như sợ mũi kim châm…
(…)
- Vương Trọng -
Đợi về khuya cả phòng lặng ngủ
Mẹ nhẹ nhàng ngồi dậy vuốt ve con
Mặc người đời gọi con ngoài giá thú
Con vẫn trong tình mẹ vuông tròn.
Mẹ làm mẹ mà chưa từng làm vợ
Vẫn suất cơm tập thể quá khiêm nhường
Nửa làm máu, nửa chia ra làm sữa
Hạnh phúc nào bằng san sẻ yêu thương.
Thôi nhắc chi những năm dài trống trải
Bao vầng trăng vô nghĩa rụng qua đầu
Tóc hoàng hôn thưa dần theo lược chải
Pháo cưới người như đốt để trêu nhau!
Mẹ nhớ lại ngày con vừa trứng nước
Người ấy đi như trốn chạy nợ nần
Thèm trái chua, mẹ trùm chăn ăn lén
Sợ mắt người như sợ mũi kim châm…
(…)